Kemints

Nhóm thuốc
Thuốc đường tiêu hóa
Thành phần
magnesium hydroxide, Aluminum hydroxide, Bột Ô tặc cốt, Atropine sulfate
Dạng bào chế
Viên nén
Dạng đóng gói
Hộp 5 vỉ x 20 viên nén
Sản xuất
Công ty cổ phần Dược vật tư Y tế Bình Thuận ( PHAPHARCO) - VIỆT NAM
Số đăng ký
VNA-4559-01

    Hướng dẫn dùng thuốc có thành phần magnesium hydroxide

    Nhóm thuốc
    Thuốc đường tiêu hóa
    Thành phần
    Magnesi hydroxide
    Dược lực của Magnesium hydroxide
    Là thuốc kháng acid, có tác dụng nhuận tràng.
    Dược động học của Magnesium hydroxide
    Magnesium hydroxyd phản ứng với hydrocloric tạo thành magnesi clorid và nước. Khoảng 15 - 30% lượng magnesi clorid vừa tạo ra được hấp thu và sau đó được thải trừ qua nước tiểu ở người có chức năng thận bình thường. Còn lượng magnesi hydroxyd nào chưa chuyển hoá thành magnesi clorid thì có thể được chuyển hoá ở ruột non và được hấp thu không đáng kể.
    Tác dụng của Magnesium hydroxide

    Thuốc magnesium hydroxide được sử dụng để điều trị chứng táo bón trong thời gian ngắn. Đây là một loại thuốc nhuận trường (loại thẩm thấu), hoạt động bằng cách dẫn nước vào bên trong ruột, giúp ruột bài tiết. Loại thuốc này còn được sử dụng để trung hòa axit trong dạ dày khi bạn mắc chứng ợ nóng, rối loạn tiêu hóa hoặc khó tiêu.

    Một số tác dụng khác của thuốc không được liệt kê trên nhãn thuốc đã được phê duyệt nhưng bác sĩ có thể chỉ định bạn dùng. Bạn chỉ sử dụng thuốc này để điều trị một số bệnh lý khi có chỉ định của bác sĩ.

    Chỉ định khi dùng Magnesium hydroxide
    Thuốc được dùng bổ trợ cho các biện pháp khác để giảm đau do loét dạ dày tá tràng và để thúc đẩy liền loét. Thuốc cũng được dùng để giảm đầy bụng do tăng acid, ợ nóng, khó tiêu và ợ chua (trào ngược dạ dày thực quản).
    Cách dùng Magnesium hydroxide

    Liều dùng thông thường cho người lớn mắc chứng táo bón

    Nếu thuốc có dạng lỏng, bạn uống từ 30 đến 60 ml một lần một ngày hoặc chia thành các liều nhỏ. Nếu dùng thuốc viên, bạn uống 8 viên thuốc một lần một ngày hoặc chia thành các liều.

    Liều dùng thông thường cho người lớn mắc chứng khó tiêu

    Nếu dùng thuốc dạng lỏng, bạn uống từ 5 đến 15 ml, 1-4 lần một ngày. Nếu dùng thuốc viên, bạn uống 2-4 viên sau mỗi 4 giờ, 4 lần 1 ngày.

    Liều dùng thông thường cho trẻ em mắc chứng táo bón

    Đối với thuốc dạng lỏng, bạn cho trẻ dùng theo liều lượng sau:

    • Trẻ nhỏ hơn 1 tuổi: bạn cho trẻ uống 0,5 ml/kg mỗi liều;
    • Trẻ 2 đến 5 tuổi: bạn cho trẻ uống 5 đến 15 ml một lần một ngày hoặc chia thành các liều nhỏ;
    • Trẻ 6 đến 12 tuổi: bạn cho trẻ uống 15 đến 30 ml một lần một ngày hoặc chia thành các liều nhỏ;
    • Trẻ 13 đến 18 tuổi: bạn cho trẻ uống 30 đến 60 ml một lần một ngày hoặc chia thành các liều nhỏ.

    Đối với thuốc viên, bạn cho trẻ dùng theo liều lượng sau:

    • Trẻ 3 đến 5 tuổi: bạn cho trẻ uống 2 viên một lần một ngày hoặc chia thành các liều nhỏ;
    • Trẻ 6 đến 11 tuổi: bạn cho trẻ uống 4 viên một lần một ngày hoặc chia thành các liều nhỏ;
    • Trẻ 12 đến 18 tuổi: bạn cho trẻ uống 8 viên một lần một ngày hoặc chia thành các liều nhỏ.

    Liều lượng thông thường cho trẻ em mắc chứng khó tiêu

    Bạn cho trẻ (từ 12-18 tuổi) dùng thuốc viên, uống 2–4 viên thuốc, 1 lần/4 giờ, 4 lần/ngày.

    Thận trọng khi dùng Magnesium hydroxide

    Trước khi dùng thuốc, bạn nên báo với bác sĩ hoặc dược sĩ nếu:

    • Bạn đang mang thai hoặc cho con bú. Bạn cần phải dùng thuốc theo chỉ định của bác sĩ trong trường hợp này;
    • Bạn dị ứng với bất kỳ thành phần nào của thuốc;
    • Bạn đang dùng những thuốc khác (bao gồm thuốc được kê toa, không kê toa, thảo dược và thực phẩm chức năng);
    • Bạn định dùng thuốc cho trẻ em hoặc người cao tuổi;
    • Bạn đang hoặc đã từng mắc bệnh thận.

    Vẫn chưa có đầy đủ các nghiên cứu để xác định rủi ro khi dùng thuốc này trong thời kỳ mang thai hoặc cho con bú. Trước khi dùng thuốc, hãy luôn hỏi ý kiến bác sĩ để cân nhắc giữa lợi ích và nguy cơ.

    Chống chỉ định với Magnesium hydroxide
    Suy chức năng thận nặng (nguy cơ tăng magnesi máu).
    các trường hợp mẫn cảm với các antacid chứa magnesi.
    Trẻ nhỏ (nguy cơ tăng magnesi huyết), đặc biệt ở trẻ mất nước hoặc trẻ bị suy thận).
    Tương tác thuốc của Magnesium hydroxide

    Thuốc này có thể làm thay đổi khả năng hoạt động của thuốc khác mà bạn đang dùng hoặc gia tăng ảnh hưởng của các tác dụng phụ. Để tránh tình trạng tương tác thuốc, tốt nhất là bạn viết một danh sách những thuốc bạn đang dùng (bao gồm thuốc được kê toa, không kê toa, thảo dược và thực phẩm chức năng) và cho bác sĩ hoặc dược sĩ xem. Để đảm bảo an toàn khi dùng thuốc, bạn không tự ý dùng thuốc, ngưng hoặc thay đổi liều lượng của thuốc mà không có sự cho phép của bác sĩ.

    Những thuốc có thể tương tác với thuốc này bao gồm:

    • Thuốc kháng đông (như warfarin);
    • Thuốc trị nấm Azole® (ketoconazole), bisphosphonates (alendronate), nhựa trao đổi cation (sodium polystyrene sulfonate), cephalosporins (cephalexin), mycophenolate, penicillamine, thuốc kháng sinh quinolone (ciprofloxacin) hoặc tetracyclines (doxycycline).

    Những loại thuốc nhất định không được dùng trong bữa ăn hoặc cùng lúc với những loại thức ăn nhất định vì có thể xảy ra tương tác. Rượu và thuốc lá cũng có thể tương tác với vài loại thuốc nhất định. Hãy tham khảo ý kiến bác sĩ về việc uống thuốc cùng thức ăn, rượu và thuốc lá.

    Tình trạng sức khỏe của bạn có thể ảnh hưởng đến việc sử dụng thuốc này. Báo cho bác sĩ biết nếu bạn có bất kỳ vấn đề sức khỏe nào, đặc biệt là:

    • Viêm ruột thừa;
    • Đau dạ dày;
    • Tắc ruột;
    • Buồn nôn;
    • Nôn mửa;
    • Tiêu chảy;
    • Các vấn đề về thận;
    • Chảy máu ở trực tràng mà không xác định được nguyên nhân;
    • Phẫu thuật ở ruột.
    Tác dụng phụ của Magnesium hydroxide

    Bạn có thể gặp một số tác dụng phụ như:

    • Tiêu chảy;
    • Phản ứng dị ứng nghiêm trọng (phát ban, ngứa ngáy, khó thở, co thắt ngực, sưng phù ở miệng, mặt, môi, lưỡi), biếng ăn, yếu cơ bắp, buồn nôn, phản xạ kém, nôn mửa.

    Đây không phải là danh mục đầy đủ tất cả các tác dụng phụ và có thể xảy ra những tác dụng phụ khác. Nếu bạn có bất kỳ thắc mắc nào về tác dụng phụ, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ hoặc dược sĩ.

    Quá liều khi dùng Magnesium hydroxide
    Gây ỉa chảy do tác dụng của muối magnesi hoà tan trên đường ruột.
    Bảo quản Magnesium hydroxide

    Bạn nên bảo quản ở nhiệt độ phòng, tránh ẩm và tránh ánh sáng. Không bảo quản trong phòng tắm hoặc trong ngăn đá. Bạn nên nhớ rằng mỗi loại thuốc có thể có các phương pháp bảo quản khác nhau. Vì vậy, bạn nên đọc kỹ hướng dẫn bảo quản trên bao bì hoặc hỏi dược sĩ. Giữ thuốc tránh xa tầm tay trẻ em và thú nuôi.

    Bạn không nên vứt thuốc vào toilet hoặc đường ống dẫn nước trừ khi có yêu cầu. Thay vì vậy, hãy vứt thuốc đúng cách khi thuốc quá hạn hoặc không thể sử dụng. Bạn có thể tham khảo ý kiến dược sĩ hoặc công ty xử lý rác thải địa phương về cách tiêu hủy thuốc an toàn.


    Hướng dẫn dùng thuốc có thành phần Aluminum hydroxide

    Nhóm thuốc
    Thuốc đường tiêu hóa
    Thành phần
    Aluminium hydroxid
    Dược lực của Aluminum hydroxide
    Là thuốc kháng acid.
    Dược động học của Aluminum hydroxide
    Nhôm hydroxyd tan chậm trong dạ dày và phản ứng với acid clohydric dạ dày tạo thành nhôm clorid và nước. Khoảng 17 - 30% nhôm clorid tạo thành được hấp thu và thải trừ nhanh qua thận ở người có chức năng thận bình thường. Ở ruột non, nhôm clorid chuyển nhanh thành muối nhôm kiềm không tan, kém hấp thu. Nhôm có trong các thuốc khkáng acid (trừ nhôm phosphat) phối hợp với phosphat ăn vào tạo thành nhôm phosphat không tan trong ruột và được thải trừ qua phân. Nếu chế độ ăn ít phosphat, các thuốc kháng acid chứa nhôm sẽ làm giảm hấp thu phosphat và gây chứng giảm phosphat trong máu và chứng giảm phosphat nước tiểu.
    Tác dụng của Aluminum hydroxide
    Gel nhôm hydroxyd khô là bột vô định hình, không tan trong nước và cồn. Bột này có chứa 50 - 57% nhôm oxyd dưới dạng hydrat oxyd và có thể chứa các lượng khác nhau nhôm carbonat và bicarbonat.
    Nhôm hydroxyd có khả năng làm tăng pH dịch dạ dày chậm hơn các chất kháng acid nhóm calci và magnesi. Uống khi đói, thuốc có thể đi qua dạ dày rỗng quá nhanh để thể hiện hết tác dụng trung hoà acid của nó. Sự tăng pH dịch vị do chất kháng acid gây nên sẽ ức chế tác dụng tiêu protid của pepsin, tác dụng này rất quan trọng ở người loét dạ dày.
    Chỉ định khi dùng Aluminum hydroxide
    Làm dịu các triệu chứng do tăng acid dạ dày (chứng ợ nóng, ợ chua, đầy bụng khó tiêu do tăng acid).
    Tăng acid dạ dày do loét dạ dày, tá tràng.
    Phòng và điều trị loét và chảy máu dạ dày tá tràng do stress.
    Điều trị triệu chứng trào ngược dạ dày - thực quản.
    Tăng phosphat máu: cùng với chế độ ăn ít phosphat.
    Tuy nhiên, dùng thuốc kháng acid chứa nhôm để làm chất gắn với phosphat (nhằm loại phosphat ) có thể dẫn đến nhiễm độc nhôm ở người suy thận. Nên dùng thuốc khác.
    Cách dùng Aluminum hydroxide
    Để chống acid: liều thuốc cần để trung hoà acid dạ dày thay đổi tuỳ theo người bệnh, phụ thuộc vào lượng acid tiết ra và khả năng trung hào acid của các thể tích bằng nhau của các chất kháng acid và chế phẩm kháng acid biến thiên rất lớn.
    Dạng lỏng của các thuốc kháng acid được coi là hiệu lực lớn hơn dạng rắn hoặc dạng bột. Trong phần lớn trường hợp, phải nhai các viên nén trước khi nuốt nếu không thuốc có thể không tan hoàn toàn trong dạ dày trước khi đi vào ruột non.
    Dạng phối hợp thuốc kháng acid chứa hợp chất nhôm và hoặc calci cùng với muối magnesi có ưu điểm là khắc phục tính gây táo bón của nhôm và hoặc calci nhờ tính chất nhuận tràng của magnesi.
    Liều dùng tối đa khuyến cáo để chữa triệu chứng rối loạn tiêu hoá, khó tiêu, không nên dùng quá 2 tuần.
    Để dùng trong bệnh loét dạ dày tá tràng: để đạt đầy đủ tác dụng chống acid ở thời điểm tối ưu, cần uống thuốc kháng acid 1 đến 3 giờ sau bữa ăn và vào lúc đi ngủ để kéo dài tác dụng trung hoà. Vì không có mối liên quan giữa hết triệu chứng và lành vết loét, cần uống tiếp tục thuốc chống acid ít nhất 4 - 6 tuần sau khi hết triệu chứng.
    Liều dùng (uống):
    Điều trị loét dạ dày:
    Trẻ em: 5 - 15 ml, hỗn dịch nhôm hydroxyd, cứ 3 - 6 giờ một lần hoặc 1 đến 3 giờ sau các bữa ăn và khi đi ngủ.
    Phòng chảy máu đường tiêu hoá:
    Trẻ nhỏ: 2 - 5 ml/liều, cứ 1 - 2 giờ uống 1 lần.
    Trẻ lớn: 5 - 15 ml/liều, cứ 1 - 2 giờ uống 1 lần.
    Người lớn: 30 - 60 ml/liều, cứ 1 giờ 1 lần.
    Cần điều chỉnh liều lượng để duy trì pH dạ dày >5.
    Chứng tăng phosphat máu:
    Trẻ em: 50 - 150 mg/kg/24h, chia làm liều nhỏ, uống cách nhau 4 - 6 giờ, liều được điều chỉnh để phosphat huyết thanh ở mức bình thường.
    Người lớn: 500 - 1800 mg, 3 - 6 lần/ngày, uống giữa các bữa ăn và khi đi ngủ, tốt nhất là uống vào bữa ăn hoặc trong vòng 20 phút sau khi ăn.
    Để kháng acid:
    Người lớn uống 30 ml, hỗn dịch nhôm hydroxyd, vào lúc 1 đến 3 giờ sau bữa ăn và lúc đi ngủ.
    Thận trọng khi dùng Aluminum hydroxide
    Cần dùng thận trọng với người có suy tim sung huyết, suy thận, phù, xơ gan và chế độ ăn ít natri và với người mới bị chảy máu đường tiêu hoá.
    Người cao tuổi, do bệnh tật hoặc do điều trị thuốc có thể bị táo bón và phân rắn. Cần thận trọng về tương tác thuốc.
    Kiểm tra đinh kỳ nông độ phosphat trong quá trình điều trị lâu dài.
    Chống chỉ định với Aluminum hydroxide
    Mẫn cảm với nhôm hydroxyd.
    Giảm phosphat máu.
    trẻ nhỏ tuổi vì nguy cơ nhiễm độc nhôm, đặc biệt ở trẻ mất nước hoặc bị suy thận.
    Tương tác thuốc của Aluminum hydroxide
    Nhôm hydroxyd có thể làm thay đổi hấp thhu của các thuốc. Uống đồng thời với tetracyclin, digoxin, indomethacin, muối sắt, isoniazid, allopurinol, benzodiazepin, corticosteroid, penicilamin, phenothiazin, ranitidin, ketoconazol, itraconazol có thể làm giảm sự hấp thu của những thuốc này. Vì vậy, cần uống các thuốc này cách xa thuốc kháng acid.
    Gel nhôm hydroxyd làm giảm hấp thu các tetracyclin khi dùng kèm do tạo phức.
    Tác dụng phụ của Aluminum hydroxide
    Nhuyễn xương, bệnh não, sa sút trí tuệ và thiếu máu hòng cầu nhỏ đã xảy ra ở người suy thận mạn tính dùng nhôm hydroxyd làm tác nhân gây dính kết phosphat.
    Giảm phosphat máu đã xảy ra khi dùng thuốc kéo dài hoặc liều cao. Ngộ độc nhôm và nhuyễn xương có thể xảy ra ở người bệnh có hội chứng urê máu cao.
    Thường gặp: táo bón, chát miệng, cứng bụng, phân rắn, buồn nôn, nôn, phân trắng.
    Ít gặp: giảm phosphat máu, giảm magnesi máu.
    Bảo quản Aluminum hydroxide
    Bảo quản ở nhiệt độ phòng, trong bao bì kín.

    Hướng dẫn dùng thuốc có thành phần Atropine sulfate

    Nhóm thuốc
    Thuốc cấp cứu và giải độc
    Thành phần
    Atropin sulfat
    Dược lực của Atropine sulfate
    Atropin là thuốc kháng acetyl cholin (ức chế đối giao cảm).
    Dược động học của Atropine sulfate
    Atropin được hấp thu nhanh và hoàn toàn qua đường tiêu hóa, qua các niêm mạc, ở mắt và một ít qua da lành lặn. Khả dụng sinh học của thuốc theo đường uống khoảng 50%. Thuốc đi khỏi máu nhanh và phân bố khắp cơ thể. Thuốc qua hàng rào máu – não, qua nhau thai và có vết trong sữa mẹ. Nửa đời của thuốc vào khoảng 2 – 5 giờ, dài hơn ở trẻ nhỏ, trẻ em và người cao tuổi. Một phần atropin chuyển hóa ở gan, thuốc đào thải qua thận nguyên dạng 50% và cả ở dạng chuyển hóa.
    Tác dụng của Atropine sulfate
    Atropin là alcaloid kháng muscarin, một hợp chất amin bậc ba, có cả tác dụng lên TKTW và ngoại biên. Thuốc ức chế cạnh tranh với acetylcholin ở các thụ thể muscarin của các cơ quan chịu sự chi phối của hệ phó giao cảm (sợi hậu hạch cholinergic) và ức chế tác dụng của acetylcholin ở cơ trơn. Atropin được dùng để ức chế tác dụng của hệ thần kinh đối giao cảm . Với liều điều điều trị, atropin có tác dụng yếu lên thụ thể nicotin.
    Chỉ định khi dùng Atropine sulfate
    Atropin và các thuốc kháng muscarin được dùng để ức chế tác dụng của hệ thần kinh trung ương đối giao cảm trong nhiều trường hợp:
    Rối loạn bộ máy tiêu hóa.
    Loét dạ dày – hành tá tràng: Ức chế khả năng tiết acid dịch vị.
    Hội chứng kích thích ruột: Giảm tình trạng co thắt đại tràng, giảm tiết dịch.
    Điều trị triệu chứng ỉa chảy cấp hoặc mãn tính do tăng nhu động ruột và các rối loạn khác có co thắt cơ trơn: Cơn đau co thắt đường mật, đường tiết niệu (cơn đau quặn thận).
    Triệu chứng ngoại tháp: xuất hiện do tác dụng phụ của liệu pháp điều trị tâm thần.
    Bệnh parkinson ở giai đoạn đầu khi còn nhẹ, chưa cần thiết phải bắt đầu điều trị bằng thuốc loại dopamin.
    Dùng trước khi phẫu thuật nhằm tránh bài tiết quá nhiều nước bọt và dịch ở đường hô hấp và để ngừa các tác dụng của đối giao cảm (loạn nhịp tim, hạ huyết áp, chậm nhịp tim) xảy ra trong khi phẫu thuật.
    Điều trị nhịp tim chậm do ngộ độc digitalis: điều trị thăm dò bằng atropin.
    Điều trị cơn co thắt phế quản.
    Chỉ định khác: phòng sau tàu – xe, đái không tự chủ, giãn đồng tử, mất khả năng điều tiết của mắt.
    Cách dùng Atropine sulfate
    Dùng tại chỗ (nhỏ mắt):
    Trẻ em trên 6 tuổi: 1 giọt, 1 – 2 lần mỗi ngày.
    Người lớn: 1 giọt, 1 – 5 lần/ngày (1 giọt chứa khoảng 0,3mg atropin sulfat).
    Điều trị toàn thân:
    Điều trị chống co thắt và tăng tiết đường tiêu hóa: liều tối ưu cho từng người được dựa vào khô mồm vừa phải làm dấu hiệu của liều hiệu quả.
    Điều trị nhịp tim chậm: 0,5 – 1mg tiêm tĩnh mạch, lặp lại cách nhau 3 – 5 phút/lần cho tới tổng liều 0,04 mg/kg cân nặng. Nếu không tiêm được tĩnh mạch, có thể cho qua ống nội khí quản.
    Điều trị ngộ độc phospho hữu cơ: người lớn: liều đầu tiên 1 – 2mg hoặc hơn, tiêm bắp hoặc tĩnh mạch cách nhau 10 – 30 phút/lần cho tới khi hết tác dụng muscarin hoặc có dấu hiệu nhiễm độc atropin. Trong nhiễm độc phospho vừa đến nặng, thường duy trì atropin ít nhất 2 ngày và tiếp tục chừng nào còn triệu chứng. Khi dùng lâu, phải dùng loại không chứa chất bảo quản.
    Tiền mê:
    Người lớn: 0,30 đến 0,60mg:
    Trẻ em: 3 – 10kg: 0,10 – 0,15mg; 10 – 12kg: 0,15mg; 12 – 15kg: 0,20mg; 15 – 17kg: 0,25mg; 17 – 20kg: 0,30mg; 20 – 30kg: 0,35mg; 30 – 50kg: 0,40 – 0,50mg.
    Tiêm thuốc vào dưới da 1 giờ trước khi gây mê. Nếu không có đủ thời gian thì có thể tiêm vào tĩnh mạch một liều bằng ¾ liều tiêm dưới da 10 – 15 phút trước khi gây mê.
    Thận trọng khi dùng Atropine sulfate
    Trẻ em và người cao tuổi (dễ bị tác dụng phụ của thuốc).
    Người bị tiêu chảy.
    Người bị sốt.
    Người bị ngộ độc giáp, suy tim, mổ tim.
    Người đang bị nhồi máu cơ tim cấp, có huyết áp cao.
    Người suy gan, suy thận.
    Dùng atropin nhỏ mắt, nhất là ở trẻ em, có thể gây ra ngộ độc toàn thân.
    Dùng atropin nhỏ mắt kéo dài có thể gây kích ứng tại chỗ, sung huyết, phù và viêm kết mạc.
    Thời kỳ mang thai:
    Atropin đi qua nhau thai nhưng chưa xác định được nguy cơ độc đối với phôi và thai nhi. Cần thận trọng các tháng cuối của thai kỳ vì có thể có tác dụng không mong muốn đối với thai nhi.
    Thời kỳ cho con bú:
    Trẻ sơ sinh rất nhạy cảm với thuốc kháng acetylcholin, cần tránh dùng kéo dài trong thời kỳ cho con bú vì trẻ nhỏ thường rất nhạy cảm với thuốc kháng acetyl cholin.
    Chống chỉ định với Atropine sulfate
    Phì đại tuyến tiền liệt (gây bí đái), liệt ruột hay hẹp môn vị, nhược cơ, glôcôm góc đóng hay góc hẹp (làm tăng nhãn áp và có thể thúc đẩy xuất hiện glôcôm).
    Trẻ em: khi môi trường khí hậu nóng hoặc sốt cao.
    Tương tác thuốc của Atropine sulfate
    Atropin và rượu: nếu uống rượu đồng thời với dùng atropin, thì khả năng tập trung chú ý bị giảm nhiều, khiến cho điều khiển xe, máy, dễ nguy hiểm.
    Atropin và các thuốc kháng acetyl cholin khác: các tác dụng kháng acetyl cholin sẽ mạnh lên nhiều, cả ở ngoại vi và trung ương. Hậu quả có thể rất nguy hiểm.
    Atropin và một số thuốc kháng histamin, butyrophenon, phenothiazin, thuốc chống trầm cảm ba vòng: nếu dùng atropin đồng thời với các thuốc trên thì tác dụng của atropin sẽ tăng lên.
    Atropin có thể làm giảm hấp thu thuốc khác vì làm giảm nhu động của dạ dày.
    Tác dụng phụ của Atropine sulfate
    Thường gặp:
    Toàn thân: khô miệng, khó nuốt, khó phát âm, khát, sốt, giảm tiết dịch ở phế quản.
    Mắt: giãn đồng tử, mất khả năng điều tiết của mắt, sợ ánh sáng.
    Tim – mạch: chậm nhịp tim thoáng qua, sau đó là nhịp tim nhanh, trống ngực và loạn nhịp.
    Thần kinh trung ương: lú lẫn, hoang tưởng, dễ bị kích thích.
    Ít gặp:
    Toàn thần: phản ứng dị ứng, da bị đỏ ửng và khô, nôn.
    Tiết niệu: đái khó.
    Tiêu hóa: giảm trương lực và nhu động của ống tiêu hóa, dẫn đến táo bón.
    Thần kinh trung ương: lảo đảo, choáng váng.
    Quá liều khi dùng Atropine sulfate
    Khi ngộ độc có các triệu chứng giãn đồng tử, nhịp tim nhanh, thở nhanh, sốt cao, hệ thần kinh trung ương bị kích thích (bồn chồn, lú lẫn, hưng phấn, các phản ứng rối loạn tâm thần và tâm lý, hoang tưởng, mê sảng, đôi khi co giật). Trong trường hợp ngộ độc nặng thì hệ thần kinh trung ương bị kích thích quá mức có thể dẫn đến ức chế, hôn mê, suy tuần hoàn, suy hô hấp, rồi tử vong.
    Nếu là do uống quá liều thì phải rửa dạ dày, nên cho uống than hoạt trước khi rửa dạ dày. Cần có các biện pháp điều trị hỗ trợ. Có thể dùng diazepam khi bị kích thích và co giật. Không được dùng phenothiazin vì sẽ làm tăng tác dụng của thuốc kháng acetyl cholin.
    Bảo quản Atropine sulfate
    Bảo quản thuốc trong bao bì kín, tránh ánh sáng, để ở nhiệt độ 30 độ C.